19 ngày – Chương 26.2

Chương 26.2

Edit: Phúc Đoàn

Beta: Fei Yang

Thứ ba, ngày 21 tháng 7.

Trời rất nóng, là một ngày nhiệt độ cao.

Buổi sáng Hứa Duy nhận được điện thoại của Tôn Hư Hoài, anh ta tự mình đến khách sạn Trường Nhiêu đón cô. Hứa Duy bảo anh ta chờ dưới lầu. Cô vào phòng vệ sinh thay bộ trang sức tao nhã, đổi bộ quần áo không mới lắm mang từ Giang Thành tới, chiếc áo thun bình thường cùng quần short, toàn là kiểu của năm trước.

Cô kéo vali ra khỏi thang máy, đến đại sảnh, ở khu vực thư giãn, Tôn Hư Hoài đứng dậy, đi tới đón chiếc vali trong tay cô: “Cô Hứa.”

Hứa Duy gật đầu: “Giám đốc Tôn.”

Tôn Hư Hoài cười cười: “Cô Hứa đừng giễu tôi nữa. Đi thôi, giờ này chắc giám đốc Tưởng đã dậy rồi đấy.”

“Ừm.”

Read More »

19 ngày – Chương 26.1

Chương 26.1

Edit: Phúc Đoàn

Beta: Fei Yang

Chung Hằng còn tưởng rằng mình nghe lầm.

Hứa Duy đột nhiên lắc đầu: “Thôi bỏ đi, không có cách nào mang theo được.” Cá Chạch rất đáng yêu, nhưng lần này không được.

“Em hơi xúc động rồi.” Cô nói.

“…” Chung Hằng nhìn Cá Chạch điên loạn trên đồi, ánh mắt có phần một lời khó mà nói hết: “Ngoài con chó đần ấy ra, em không muốn mang ai khác theo nữa à?”

Hứa Duy không hiểu lắm.

Chung Hằng: “Như bố nó chẳng hạn.”

“…”

Read More »

19 ngày – Chương 25

Chương 25

Edit: Phúc Đoàn

Beta: Fei Yang

Sáng hôm sau, Hứa Duy thức dậy, Chung Hằng đã không còn trong phòng nữa, quần áo của cô để đầu giường, áo ngực, quần lót và váy, quần an toàn để dưới cùng.

Hứa Duy hơi ngạc nhiên, anh vậy mà cũng biết phải lấy quần an toàn, dù sao lần trước ở nhà nghỉ quần áo lẫn đồ lót lấy cho cô đều thiếu, sự tiến bộ này rất rõ ràng.

Hứa Duy cởi chiếc áo thun của Chung Hằng, thay đồ của mình, rồi đến phòng tắm xem thử, phát hiện không thấy quần áo bẩn thay ra tối qua đâu cả.

Cô đi ra cửa, thấy sào phơi đồ ở hành lang treo một hàng, có cả váy và đồ lót, bên cạnh chiếc quần cộc trắng của anh chính là quần lót màu đen của cô.

Anh giặt quần áo hết rồi.

Read More »

19 ngày – Chương 24

Chương 24

Edit: Phúc Đoàn

Beta: Fei Yang

Hứa Duy suýt nữa thì “ừm” một tiếng theo phản xạ có điều kiện.

Không ngờ câu hỏi cuối cùng của anh là câu này.

Trong phòng không có một tiếng động.

 Lần đầu tiên Hứa Duy hơi luống cuống.

Trên tủ đầu giường có một chiếc đồng hồ, cái loại mà cũ đến độ gần hỏng ấy, trước đây đặt ở quầy lễ tân nhà nghỉ, sau đó bị Chung Lâm chê, rồi đào thải sang phòng này, trưng trên cái tủ đầu giường hơi cũ y như vậy, không khiến một ai chú ý.

Nhưng bây giờ bốn bề vừa yên tĩnh, thì âm thanh của chiếc đồng hồ ấy vô cùng rõ ràng, mơ hồ tạo áp lực cho mọi người.

Chung Hằng dường như đặt hết kiên nhẫn vào vấn đề này. Anh buông mặt cô ra, ghì đầu cô vào lồng ngực: “Cho em năm phút, không được nhiều hơn.”

Read More »

19 ngày – Chương 23

Chương 23

Hứa Duy không ngờ anh về bất thình lình, cô quay đầu, tầm mắt rơi vào con diều trong tay anh.

Cái đầu đỏ, đôi cánh đen, mắt vàng, miệng xanh, y hệt con chim ưng lớn, khổng lồ, lẳng lơ phô trương, nổi bần bật.

Đôi mắt tròn vo của Bình An gần như lóe sáng: “A, con diều lớn quá, cho con phải không cậu!”

Không ai trả lời.

Bình An không hiểu, gọi: “Cậu ơi?”

Chung Hằng đứng đó, cách khoảng hai, ba mét, anh bình tĩnh lạ thường, “Em lặp lại lần nữa xem.”

Read More »